tủ sách Điểm sách tuyển tập phong cách đọc tự sách mang đến đời phượt - vui chơi
*


Thử tưởng tượng coi nào, bạn đang sống và làm việc một cuộc đời bình yên thì nhận được tin sét đánh, bạn có một khối u sống trong não và không có gì sống được bao thọ nữa. Các bạn sẽ buồn khổ, đã khóc lóc, sẽ gào lên trong xuất xắc vọng, hay sẽ yên tâm đối diện với mọi chuyện? Nếu chưa tìm ra bội phản ứng của mình thì tưởng tượng tiếp vậy. Từ một kẻ chẳng mấy nữa đã từ giã cuộc đời, quỷ ác đột nhiên lộ diện và với tới cho bạn một cuộc thanh toán quá hời, đánh đổi một trang bị trên cuộc đời này để có thêm một ngày được sống. Chúng ta chọn tiến công đổi điều gì đây?
*
Cuốn sách trần gian này nếu không có gì mèo

Nghe có vẻ hoang đường, dẫu vậy đó chính xác là chuyện anh bưu tá vào cuốn sách "Thế gian này nếu không có gì mèo" gặp phải. Thực tế trong cuộc sống, có rất nhiều thứ có cũng rất được mà không tồn tại cũng chẳng sao. Thế cho nên nên chẳng ai tự để ra thắc mắc cho chính mình rằng “Nếu không tồn tại thứ này, cuộc sống của chính bản thân mình sẽ ra sao?” Cũng bởi chưa đưa ra tình huống ấy, cần nếu phải đặt chúng lên bàn cân nặng cùng sinh mệnh của mình, thì thôi để chúng bặt tăm hết đi. Dẫu sao sinh mệnh vẫn đặc biệt hơn nhiều. Anh bưu tá đang nghĩ như thế, vì vậy vật anh tiến công đổi cùng với ác quỷ, chính là điện thoại, phim ảnh và đồng hồ. Giờ thì cùng tò mò vì sao bọn chúng xứng đáng biến mất nhé.

Bạn đang xem: Thế gian này nếu chẳng còn mèo


“Dạo gần đây, từ thời điểm mở mắt vào buổi sáng cho đến tận buổi tối khuya trước khi đi ngủ, tôi phần đa nghịch smartphone di động. Tôi yêu cầu dùng cho một nửa thời gian khi thức để loay hoay cùng với nó, ít gọi sách hơn trước kia, báo chí lại càng không chạm tới. Nhiều bộ phim vốn tôi rất ước ao xem tuy vậy giờ lại xếp xó. Bên trên tàu điện, mọi fan đều gặm mặt vào điện thoại di động. Dù đang xem phim hay nạp năng lượng uống, họ vẫn ko rời tay ngoài nó.”

Kể từ bỏ khi xuất hiện đến nay, điện thoại thông minh đã dần chi phối cuộc sống của nhỏ người. Bọn họ cần có điện thoại cảm ứng để giảm sút thời gian chờ đợi nhưng lại làm tăng thêm nỗi bất an trong lòng. Ko ai hoàn toàn có thể chịu được việc phải chờ đợi một ai đó, vậy nên mọi tín đồ nhắn tin và hotline điện mang đến nhau. Mặc dù vậy, giả dụ nhắn tin mà lại không được hồi âm, call điện mà lại không được vấn đáp thì ngay lập tức một triệu giả thiết đã được đưa ra khiến ta băn khoăn lo lắng khôn nguôi. Mang lại nhiều rắc rối đến thế cho nên làm năng lượng điện thoại biến mất và thêm một ngày nữa nhằm sống không phải xuất sắc hơn sao?

Phim ảnh lại khác. Đừng tin vào hầu hết khẩu hiệu dạng như NO MUSIC NO LIFE. Cầm giới không còn phim ảnh, chúng ta sẽ chỉ hơi đơn độc một chút thôi chứ quan yếu chết được. Thế nhưng, nếu bọn họ không còn nữa, phim ảnh để đấy đến ai xem? Vậy yêu cầu sự trường tồn của bọn họ là điều kiện tiên quyết để phim ảnh tồn tại. Bọn họ không còn, sự trường thọ của phim hình ảnh cũng thay đổi vô nghĩa.

Cũng như vậy, mặt trời mọc vào sáng sủa sớm với lặn vào tầm khoảng chiều tà, đó là quy nguyên lý tự nhiên. Ngày nào cũng như ngày nào, cớ sao phải chia thành giờ, phút, giây? Nói cách khác, tên gọi “thời gian” chỉ là vì con người đưa ra để dễ dàng cho phiên bản thân mình nhưng mà thôi. Mấy giờ đề xuất thức giấc, mấy giờ phải đi làm, mấy tiếng được ngủ ngơi, ẩm thực và mấy giờ thì đi ngủ? “Hệ lụy của thoải mái là bất an. Nhân loại đã từ bỏ bỏ tự do để thay đổi lại cảm giác yên tâm khi để mình vào quy tắc.”

Nghe thật đơn giản và dễ dàng phải không? Vậy nhưng, khi phần đa thứ đó mất tích hết, anh bưu tá còn lại gì? Điện thoại ko còn, phương tiện lưu giữ ký ức với mối giao thiệp không còn, anh chỉ với lại sự bứt rứt lúc không liên lạc được với những người thương thuộc với chiếc lạnh khiến anh không hoàn thành run rẩy. Phim ảnh không còn, ký ức ngày nhỏ bé nắm tay bố mẹ ngồi trong rạp chiếu phim phim cũng thay đổi mất, sở thích chung kéo anh với cậu bạn thân lại ngay sát nhau giờ chỉ với màn sương giăng mờ ảo. Đồng hồ không còn, anh sẽ lãng phí những khoảng thời hạn quý báu sau cuối để làm những câu hỏi quan trọng, ví như gặp gỡ lại thân phụ mình.

Câu nói xuyên thấu cả cuốn sách là của mẹ anh bưu tá “Có được thì phải có mất.” vào cuộc đời, sẽ sở hữu những lúc họ đứng giữa những lựa lựa chọn khác nhau, dù cho có quyết định núm nào đi chăng nữa cũng không có một chọn lựa nào là tuyệt đối cả.


“Nhưng bé người luôn luôn chỉ ước ao đạt được, bao gồm ai ước ao phải thiếu tính đâu. Tệ tuyệt nhất là có tín đồ không chịu bỏ ra bất kể thứ gì mà lại muốn cầm trong tay vớ cả, như vậy khác gì quân ăn cướp. Có bạn giành được, nhất định sẽ sở hữu người mất đi. Hạnh phúc của fan này chế tạo trên xấu số của kẻ khác. Bà mẹ thường nói cùng với tôi, đây là quy vẻ ngoài của cầm cố gian.”

Phải mang đến tận khi ác quỷ yêu cầu để loại mèo bặt tăm anh mới làm rõ điều người mẹ mình nói. Bạn ta đề xuất đến hàng nghìn lý do để khiến cho một đồ gia dụng tồn tại sống trên đời, trong những khi đó nhằm nó ra chuyên chở chẳng cần đến lý do nào hết. Anh mong muốn được sống, bắt buộc anh tiến công đổi tất cả mọi thứ. Nhưng lại tất cả mất tích rồi, thì anh sống còn có ý nghĩa sâu sắc gì? Nếu mang lại loài mèo cũng mất tích thì ký kết ức về gia đình, về người mẹ anh hết sức yêu thương liệu bao gồm còn không? Hóa ra, “không cần mèo cần bạn mà là người cần mèo new đúng.” bọn họ có nuôi mèo đâu, mèo chỉ nên đang ở lân cận chúng ta thôi.

Xem thêm: Đáp Án Bộ Giáo Dục - Đáp Án Đề Thi Tốt Nghiệp Thpt Năm 2022

Cả cuốn sách là một trong những câu chuyện đầy tính nhân văn về tình thân thương và giải pháp sống đúng đắn. Phần đông thứ được đem ra giao dịch thực ra chỉ là chất xúc tác để anh bưu tá nhận ra mình đã bỏ qua những gì trong cuộc đời này. Đó có thể là lời phân tách tay không thể nhớ rõ tại sao với cô gái anh yêu, là khoảng cách giữa anh và đứa bạn thân, là cuộc chiến tranh lạnh giữa anh với cha, và còn là sự việc mơ hồ về nỗi băn khoăn lo lắng của mẹ. Ngay trước khi chết, anh mới nhận biết được điều gì là đặc biệt quan trọng với mình.

"Thế gian này nếu chẳng còn mèo" không chỉ có gây cuốn hút ở nội dung nhiều hơn ở cách tác giả Kawamura Genki thể hiện. Một câu chuyện buồn được kể theo cách hài hước và dứt vô thuộc tươi sáng. Cuộc sống này là một trong chỉnh thể, từng sự vật dụng dẫu có bé nhỏ dại thế nào, cũng số đông tồn tại một mối liên hệ nhất định với phần nhiều thứ khác. Cuốn sách này giành riêng cho tất cả đầy đủ người, những người đang ngày ngày dành hết thời gian với quá trình của riêng bản thân mà chẳng chú ý đi mất quý hiếm vốn bao gồm của cuộc sống, đồng thời cảnh báo về một cuộc sống mà sống đó họ sống đích thực chứ không solo thuần chỉ nên tồn tại.

Một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác, anh bưu ta nọ phát hiện mình bị mắc ung thư quá trình cuối. Anh không thật suy sụp nhưng mà cú sốc này vẫn khiến anh kiệt mức độ đến ngất đi tức thì trước cửa căn hộ. Tỉnh dậy, anh bưu tá thấy sát bên là một kẻ xa lạ. Hắn tự nhận bạn dạng thân là hung thần đến trao thêm thời cơ sống mang lại anh. Nhưng để nhấn được cơ hội này, anh phải gật đầu đánh đổi: hàng ngày sống thêm là 1 trong những thứ trên cuộc sống biến mất. Lần lượt năng lượng điện thoại, phim ảnh, đồng hồ thời trang ra đi. Tuy vậy khi hung thần yêu mong loài mèo biến mất khỏi trần gian thì anh bưu tá sẽ phải suy nghĩ và đi tới đưa ra quyết định cuối cùng…

*
*
*
*

*Cre: Instagram yurrabbit

Thước phim điện ảnh được miêu tả qua ngôn từ văn chương

Trước khi bén nghiệp văn chương, Kawamura Genki vốn là một đạo diễn phim đã khá thành công nên không có gì ngạc nhiên khi Thế gian này nếu không còn mèo lại đẹp mắt như một cảnh phim điện tới vậy. Trái thực, thành tích mang rất đầy đủ yếu tố của một bộ phim điện ảnh mẫu mực với không hề thiếu mở đầu, cao trào, xử lý cao trào. Có thể nói, Kawamura Genki đang sử dụng chính ngôn ngữ văn chương, sửa chữa thay thế cho ngữ điệu điện ảnh để phân phát sóng bộ phim truyện mang tên Thế gian này nếu chẳng còn mèo. Thước phim hiện nay thực xen kẹt huyền ảo nhưng lại vẫn khôn xiết mực dung dị đậm đường nét Nhật Bản, vừa truyền thống, vừa văn minh với hầu như con fan vẫn chới với giữa dòng đời còn lắm sự chọn lựa nghiệt ngã. Anh bưu tá không mang tên cụ thể, vì chưng anh là “tôi”, cũng rất có thể là bạn, là toàn bộ chúng ta; sinh sống hôm nay, chưa biết ngày mai đã ra sao, đề nghị chỉ liên tục sống, bởi sự bình tâm rất mực để chào đón thanh âm cuộc sống dội về.

Và với vị trí là cuốn tiểu thuyết đầu tay của Kawamura Genki thì Thế gian này nếu không có gì mèo thật sự ghi dấu thành công đầu tiên của anh vào sự nghiệp văn chương, ở kề bên sự nghiệp điện ảnh vốn đã nở rộ.